Không phải nói người bình thường không mang nổi, chỉ là nếu là người thường mà phải cõng nhiều đồ như vậy, lại còn đi đường suốt thời gian dài, chắc chắn sẽ mệt không chịu nổi.
Tuy ba người Dư Noãn Noãn cũng có hơi mỏi, nhưng vẫn trong mức có thể chịu được. Nghỉ ngơi một chút là có thể hồi phục nhanh chóng.
Cố Mặc và Vương Sấm kê nồi lên giá, đổ nước vào chuẩn bị nấu mì ăn liền.
Ra ngoài làm nhiệm vụ, mì ăn liền là món tiện lợi nhất.
Dư Noãn Noãn kéo chiếc bàn cũ sang một bên, chiếc bàn và băng ghế vốn lấy từ tủ đồ cũ trong phòng, đã được lau chùi sơ qua.
Trước mặt cô là đống hạt giống mà họ vừa mới nhặt được khi nãy.
Dù sao Dư Noãn Noãn cũng là người từng sống ở nông thôn suốt nhiều năm, lại đã từng trồng đủ loại cây trồng, cho nên chỉ cần liếc qua là cô có thể nhận biết được loại hạt nào là của cây gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT