Sáng sớm Dư Cương đã ra ngoài, thậm chí còn không kịp ăn sáng.
Khi Dư Noãn Noãn và mọi người ăn sáng, Hứa Thục Hoa cứ mãi nhắc đi nhắc lại:
“Đứa nhỏ Tiểu Cương này, thật là... Cái câu kia của các cháu nói thế nào ấy nhỉ?”
Lúc ấy Dư Noãn Noãn đang ăn, nghe vậy ngẩng đầu lên, nhìn Hứa Thục Hoa một cách khó hiểu, không rõ bà đang muốn nói gì.
Hứa Thục Hoa không quan tâm vẻ mặt mơ hồ của Dư Noãn Noãn, suy nghĩ một lúc rồi mới lên tiếng:
“Bà nhớ ra rồi, chính là cái câu… có tình uống nước thôi cũng no.”
Dư Noãn Noãn: “……”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT