Sắc mặt của thiếu niên tái nhợt, không biết từ lúc nào đã tràn đầy nước mắt: “Con đáng đánh! Để cho cha đánh đi!”
Đánh lên người có đau thì có thể đau bằng dao cứa vào da thịt không?
Nghĩ đến cảnh tượng khi đến đó xem, anh ta càng khóc lóc thảm thiết hơn: “Đại Khuê chết rồi, Đại Khuê chết rồi! Anh ta bị đâm bảy nhát, lúc con đến đó, ruột của anh ta còn lòi ra bên ngoài, đều là máu.. Tất cả đều là máu...còn có Mã Tiểu Bảo..."
Mẹ Trịnh Đại Khuê bỏ trốn, cha lại là con quỷ nghiện rượu nên ngay cả người nhặt xác cho hắn cũng không có.
Nếu nói Hà Nhị Lập và Trịnh Đại Khuê có quan hệ tốt thì cũng không hẳn, nhưng một người đang sống sờ sờ như vậy lại chết thảm trước mặt anh ta…
Hà Nhị Lập vừa nhắm mắt lại liền nhớ đến cảnh tượng đó, anh ta khóc nức nở, thậm chí còn nằm gục xuống bên giường nôn ra.
Từ nhỏ sức khỏe anh ta đã không tốt, cho dù có đánh nhau với người ta cũng rất ít khi thắng. Dùng tiền đi đánh bạc là việc lớn nhất mà anh ta đã từng làm trong đời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play