Tôn Thanh làm chiếc đệm này cần rất nhiều bông gòn và vải vụn, chắc hẳn đã tốn rất nhiều thời gian nên nhiêu đây cũng đã đủ để cô làm mấy nồi bánh tống tử rồi. Huống chi ghế sau của những chiếc xe đạp cũ những năm 60 rất cứng, mà cơ thể cô lại gầy, nếu đường không bằng phẳng một chút thì khi chạy cô sẽ rất đau.
Hai bên đạt được thỏa thuận, một bên không cần phải biết cách làm bánh tống tử, một bên không cần phải biết cách may vá. Cả hai người đều có tương lai tươi sáng.
Ít nhất đó là những gì Tôn Thanh nghĩ trước khi Hạ Thược nấu cơm…
Mắm tôm mãnh tử đã được đưa tới đây, có lý nào mà Hạ Thược không ăn. Đêm đó cô lấy ra một ít, đập vài quả trứng vào.
Vì nghĩ trong tay còn có tiền nên cô đến chợ nhỏ mua trứng mà không cần phiếu, trứng gà nhà Hạ Thược thì phải đợi thêm một khoảng thời gian nữa mới có. Nhưng ở thời đại này, dù trứng gà tươi chiên lên có ngon cách mấy cũng không ngon bằng khi xào với mắm tôm, hương vị độc đáo của hải sản này đúng là tinh hoa trong các mùi vị.
Tôn Thanh không phải đi làm nên ở nhà ăn sáng xong, vừa ngửi thấy mùi này thì một cảm giác đói bụng liền dâng lên.
“Sao ngày nào Tiểu Hạ cũng thay đổi thức ăn một cách đa dạng thế này?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play