Trần Khánh Phong cũng được coi là lanh lợi, nhưng ngày nay thông tin và phương tiện đi lại rất bế tắc, có người trong đời nơi xa nhất của họ chỉ đi đến huyện thành. Đây là lần đầu tiên trong đời hắn đi xa nhà, đến Giang Thành thì còn có địa chỉ chính xác, nhưng lên tỉnh thành tìm cục thương nghiệp thì có hơi khó khăn.
Chưa kể không biết là Lục Trạch Đồng đã tìm được chỗ ở hay chưa, dù có tìm được đi chăng nữa thì cũng không có khả năng có thể tìm được việc làm cho hắn ở tỉnh thành ngay lập tức.
Trần Khánh Phong rối rắm hồi lâu, nhìn tiền thuê nhà trọ và số đồ ăn còn sót lại trong túi cuối cùng vẫn quyết định rời đi.
Khi hắn về đến quê thì thấy miệng mồm vợ hắn nước miếng bay tứ tung chém gió với người khác: “Anh họ Khánh Phong của chúng tôi rất có năng lực, nên sẽ sắp xếp việc làm cho anh ấy. Tại sao hai năm qua không đi ấy hả? Không phải là do hai năm trước chúng tôi vừa mới kết hôn sao? Nếu không vì cái này thì còn đến lượt Trần Khánh Niên chiếm lợi hả? Khánh Phong nói nếu đặt chân đến Đông Bắc thì sẽ đón tôi qua đó hưởng phúc..."
Nhìn thấy hắn thì suýt chút nữa cô ta đã sặc nước bọt: “Khánh Phong? Sao anh lại về rồi?”
Vợ hắn cái gì cũng tốt nhưng lại có cái tật rất thích khoe khoang. Nếu có người đưa kim cho cô ta thì cô ta có thể thổi thành cái chày gỗ.
Vốn không có nhiều người chú ý đến Trần Khánh Phong mà Trần Khánh Phong cũng âm thầm quay về. Nhưng bây giờ lại bị cô ta hét lên tất cả hàng xóm đều nhìn sang.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play