Tôn Thanh trợn mắt nói: "Không biết anh phản ứng lớn như vậy làm cái gì, giúp quấn len thì làm sao hả? Tiểu Trần người ta còn đun nước ngải cứu cho Tiểu Hạ ngâm chân kia kìa." Nói xong lại hỏi Hạ Thược: “Sao vậy? Hai em cũng nóng trong người hả?”
Hạ Thược không nóng trong người như cô sợ Trần Ký Bắc sẽ bốc cháy.
“Phòng ngừa trước thôi, buổi tối em nấu cật lợn áp chảo, sợ ăn nhiều quá ấy mà.”
"Vậy uống chút nước quả lồng đèn cho bớt nóng trong người đi." Tôn Thanh nói: “Trước đây lúc không có đủ cung ứng nên cha chị rất thích ăn thứ này, vừa đi chợ là xách cho cả đống về. Có lần ông ấy ăn liên tục mấy ngày liền, khắp miệng đều nổi mụn nước.”
Cô ấy không nói thì không sao nhưng vừa nói thì trái tim nhỏ bé của Hạ Thược lại càng run rẩy hơn.
Khương Bách Thắng đưa quả lồng đèn đắng cho cô, Hạ Thược cảm ơn rồi lấy về, làm một ly lớn rồi đưa cho Trần Ký Bắc.
Gần đây ngày trở nên ngắn hơn, vừa cơm nước xong thì bên ngoài trời đã tối, Trần Ký Bắc không thể làm việc nên về nhà khắc đồ của mình. Tay người đàn ông vốn khéo léo mà tâm cũng tĩnh nên đã khắc được hai con dấu nhỏ, ngoài ra trên con dấu còn khắc hoa văn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT