Một giờ rưỡi chiều, Đường Tam Xuyên đưa Tần Băng đến quán trà đã hẹn trước với Kỳ Vũ Thu. Hai người họ đi theo nhân viên phục vụ để đến căn phòng riêng đã được đặt trước, sau khi nhân viên phục vụ mang vài món trà bánh lên thì bước ra ngoài đóng cửa lại ngay.
Tần Băng không nói lời nào, chỉ chơi đùa với những món dụng cụ trên bàn cứ như bị vây trong một bầu không khí chán chường. Vốn Đường Tâm Xuyên còn đang cau có nhưng khi thấy đối phương như thế thì không khỏi thở dài: “Thằng nhóc nhà cậu, chuẩn bị khai máy sao lại không nói tiếng nào hết thế? Nếu như tôi không tìm đến chỗ Văn Bân để hỏi thì sợ là đợi đến khi cậu khai máy rồi tôi vẫn chưa biết gì nữa đúng không?”
Tần Băng hạ thấp giọng nói: “Thầy à, tình hình của em thế nào đâu phải thầy không biết, có quay được hay không còn không dám chắc nữa là, em làm như thế cũng là để tránh gây thêm rắc rối cho thầy thôi.”
Đường Tam Xuyên dời ly trà mà anh ấy rót cho mình sang một bên, giọng điệu có vẻ đang không vui: “Cậu đang nói những thứ không đâu gì thế, cái gì gọi là gây thêm rắc rối chứ, cậu là học trò của tôi, cho dù có thể nào thì cũng nên nói với tôi một tiếng! Hay là bây giờ cậu không còn xem người này thầy ra gì nữa?”
“Thầy, thầy hiểu em đang nói gì mà, sao em lại có thể có ý vậy được chứ.” Tần Băng gượng cười.
Dự định ban đầu của anh ấy là tốt nhất không quấy rầy bất cứ ai cả, sau đó tìm vài người mới rồi quay cho xong bộ phim này, cũng xem như hoàn thành tâm nguyện của mình, lúc đó cho dù có hoàn toàn biến mất khỏi giới giải trí thì cũng không sao cả.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT