Lý Mậu Vĩ càng nói càng lưu loát. Cảm giác được tuôn hết tất cả những lời cất giấu dưới đáy lòng ra khiến ông ta vô cùng sảng khoái, sảng khoái đến mức đầu óc ông ta bắt đầu choáng váng, khung cảnh trước mắt cũng không ngừng lắc lư qua lại, bóng người chồng chéo lên nhau.
Cảm giác lâng lâng khiến Lý Mậu Vĩ không nhịn được mà cười rộ lên.
Những người xung quanh bị lời nói chấn động của Lý Mậu Vĩ làm cho sốc đến mức đứng chết trân tại chỗ. Bọn họ không ngờ ông ta mới là kẻ đi cướp luận văn của người khác, không phải người ta sao chép ông ta!
Lý Mậu Vĩ không những chiếm luận văn của người ta làm của riêng mà còn ra vẻ người bị hại trả đũa và ép người ta vào đường cùng nữa. Cậu sinh viên kia đã bị ép phải nhảy lầu rồi mà ông ta vẫn chưa thoả mãn, muốn bắt người ta phải chết mới chịu!
Cứ nghĩ đến dáng vẻ lòng đầy căm phẫn, từng câu từng chữ đều đặt mình vào thế đáng thương bị sao chép luận văn của Lý Mậu Vĩ vừa rồi là người xung quanh lại cảm thấy chán ghét. Ông ta diễn cứ như thật vậy, thấy sinh viên bị mình làm hại nhảy lầu gãy chân mà vẫn không hề áy náy chút nào, trái lại còn đắc ý đứng đây mỉa mai người ta nữa chứ. Đúng là chẳng bằng loài súc sinh.
Sao trên đời lại có một kẻ mặt dày vô liêm sỉ như này cơ chứ? Ông ta mà là kẻ không biết xấu hổ số hai thì trên đời chắc không ai số một nữa.
"Tôi thật sự nhìn nhầm Lý Mậu Vĩ. Không ngờ ông ta lại thối nát đến mức này."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play