Tô Diệu ngủ một giấc thẳng đến mặt trời lên cao, khi tỉnh lại, nhìn đến Trác Vong Ngôn thì liền một đấm đánh vào ngực hắn, mềm nhũn.
Mặc kệ cái dạng gì, trước trút căm phẫn đã!
Trác Vong Ngôn mở mắt ra, nhìn cô.
“Xin lỗi, quen ngủ một mình nên theo bản năng đánh sắc lang bên cạnh.”
Trác Vong Ngôn im lặng nở nụ cười.
Tô Diệu lại hỏi: “Vậy anh có thể phát ra âm thanh được chưa? Nói vài câu em nghe xem.”
Trác Vong Ngôn nhìn cô hồi lâu, chậm rãi lắc đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play