Sau khi lễ tang kết thúc, Tô Diệu ở lại giúp dọn dẹp hội trường.
Truyện tranh của Triệu Lăng chất đống ở bên cạnh, Triệu Xung giơ tay ngoắc Diệu Diệu đi qua, chỉ vào một cái rương hành lý nói: “Đây là một ít truyện tranh nhỏ con bé vẽ trước kia, Truyện vàng theo ý của em ấy thì đã tiêu hủy rồi, còn lại cái này, ý của em ấy ai có hứng thú thì lấy...”
Tô Diệu kích động nói: “Cái gì! Truyện vàng á! Bản thảo của em gái anh sao?! Tôi muốn!”
Triệu Xung: “... Ngài có thể chớ dùng thính lực như chỉ nghe từ mấu chốt bài thi tiếng Anh được không?”
Tô Diệu: “Tôi sắp có nhiều thời gian để đọc! Tôi nhất định sẽ xem xong mọi tác phẩm của em gái anh!”
Triệu Xung nhếch miệng, cười nói: “Ngài có muốn nói với Vương một tiếng không?”
Tô Diệu căng thẳng, dư quang liếc mắt nhìn Trác Vong Ngôn đang hỗ trợ nhặt hoa, cắn răng nói: “Anh ấy cũng không phải cha tôi, tôi từ chức cần phải nói với anh ấy sao.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play