Đèn sáng trưng, Tô Diệu không cho Trác Vong Ngôn tắt đèn, cũng không muốn nằm xuống nghỉ ngơi.
Cô bám chặt cánh tay Trác Vong Ngôn, niết gắt gao, sau một lát mè nheo thì xoa nhẹ nước mắt, cô dần tỉnh táo hơn, vén chăn lên muốn ra ghế sô pha ngủ.
Không thể ở trong căn phòng này nữa, cô muốn đi tới nơi trống trải.
Trác Vong Ngôn đi theo cô, có miệng nhưng không nói được lời nào, không thể an ủi, có vẻ đặc biệt dư thừa.
Tô Diệu ngồi trên sô pha, trong ngực ôm một cái gối, phát ngốc một hồi rồi mới ngẩng đầu nói: “Anh có thể ngồi bên cạnh em, đừng đi được không.”
Trác Vong Ngôn gật gật đầu, không chỉ ngồi xuống, còn thuận tiện đem cô ôm vào lòng sưởi ấm.
Tô Diệu không từ chối.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT