“Căn nhà cho thuê tại Hải thành khi anh còn sống ở nơi nào?”
Quách Phàm trả lời: “Quận Phượng Hà, cô có biết khu mua bán vật liệu xây dựng không? Nó ở đằng sau đó, thân phận của tôi là giả nên không thuê được nơi khác, nơi đó là nhà ở của thôn dân sắp di dời nên tiền thuê nhà rẻ...”
Tô Diệu đại khái chỉ về một hướng, nói: “Vậy hẳn là nhà tang lễ phía Phượng Hà...”
Quách Phàm: “Cô muốn làm gì?”
"Thông báo ba mẹ anh đem tro cốt của anh về." Tô Diệu nói, “Dù sống hay chết, cuối cùng vẫn nên có chỗ đặt chân.”
Quách Phàm vội la lên: “Đừng! Tôi không muốn cho bọn họ biết... Tôi vẫn chưa cho họ chút vinh quang nào mà cuối cùng chết như một trò cười, bọn họ nhận tôi về nhất định sẽ bị thân thích cười nhạo...”
"Sẽ không." Tô Diệu nói: “Anh chết trên đường theo đuổi mộng tưởng, người cười nhạo đều là những kẻ không hiểu biết. Có bao nhiêu người hiểu rõ việc mình làm bằng anh, anh chết một chút cũng không hèn nhát! Buổi sáng theo đuổi ước mơ, buổi chiều chết, nhiêu đó cũng đủ rồi. Tôi về sau cũng muốn chết trên đường theo đuổi ước mơ của mình, ngay cả khi không thực hiện được, tôi sống cũng không uổng phí, ít nhất tôi chết trên con đường khoảng cách với giấc mơ đã gần hơn, điều đó mới có giá trị!'"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT