Lục Triều Triều và A Từ quỳ trước phụ mẫu.
Giữa trời quang, sấm sét nổ vang, khiến toàn bộ khách dự lễ giật bắn mình, ai nấy đều ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trong lòng mơ hồ dâng lên chút sợ hãi.
Giọng Lục Triều Triều trong trẻo, vang vọng tận chín tầng trời: “Phụ mẫu sinh thành Triều Triều, dưỡng dục Triều Triều khôn lớn. Ân sinh dưỡng này, cả đời con cũng chẳng trả hết được. Dù thân phận của Triều Triều có cao quý đến đâu, vẫn đáng dập đầu trước phụ mẫu một lạy.”
A Từ ngay ngắn quỳ trước mặt Hứa Thời Vân: “Phụ thân, nương cứ yên tâm. Dù trời có sập, tam giới có tan, lòng con với Triều Triều vẫn sẽ chẳng hề thay đổi.”
“Xin trời đất chứng giám, con nguyện vì Triều Triều mà buông bỏ mọi trách nhiệm, từ nay không còn gánh vác vận mệnh của tam giới. Từ nay về sau, con và tam giới, ân đoạn nghĩa tuyệt.”
Triều Triều là Thủy Tổ Thần, y từng là Thiên Đạo, trời đất vốn chẳng cho phép họ bên nhau.
“Triều Triều vốn là vầng trăng sáng trên cao, sinh ra đã nên được treo giữa tầng trời.” Triều Triều là ánh trăng sáng của y, làm sao y nỡ kéo nàng xuống được?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT