Hốc mắt ửng đỏ, Hứa Thời Vân lặng lẽ lắc đầu.
“Đại ca, chúng ta ra ngoài chờ phụ thân đi. Để người… được yên tĩnh tiễn biệt mẫu thân lần cuối.” Lão thái phó là Thái phó của thiên tử, xưa nay nói một không hai.
Huống hồ, trạng thái hiện giờ của ông thật sự khiến người lo lắng, chẳng ai dám trái ý ông cả.
Trước khi bước ra ngoài, Hứa Thời Vân cố gắng nở một nụ cười: “Phụ thân, người nhất định phải giữ gìn sức khỏe. Triều Triều còn muốn người dạy dỗ con bé vài điều. Giờ thiên hạ đều đang dòm ngó đến đứa nhỏ như hổ rình mồi, người ngoài làm sao mà sánh được với người nhà. Phụ thân từng dạy cả thiên tử, mấy đứa nhỏ trong phủ này càng nên để phụ thân dìu dắt thêm một chút.”
Hứa Ý Đình cũng nói: “Xưa nay phụ tân nuôi dạy con cái đều rất nghiêm cẩn, tuyệt đối không sai đường. Người nhất định phải tiếp tục trông nom bọn nhỏ.”
Lão gia tử không quay đầu lại, chỉ khẽ giơ tay phẩy phẩy.
Mọi người đưa mắt nhìn nhau, trong lòng bất giác dâng lên một tia bất an.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play