Đây là tình huống như thế nào!

Rốt cuộc nhiệm vụ lần này đối với khách trọ có yêu cầu cao về nhan sắc, cô còn tưởng rằng, phải đợi một thời gian thật dài đấy!

Không nghĩ tới lúc này mới buổi sáng ngày hôm sau, đã hoàn thành?

Có khách trọ mới tới sao? Không phải một mà là tới ba? Trong đó hai người là đại soái ca đại mỹ nữ?

Cố Vãn Ngâm quả thực có chút không rõ, rốt cuộc là vận khí của mình quá tốt, hay là hệ thống cho cô đi cửa sau.

Cô lập tức đứng lên, chuẩn bị đến trước bục bên kia xem, rốt cuộc là soái ca mỹ nữ gì.

- Chị chủ, chị làm sao vậy?

Đổng Duyệt buồn bực hỏi. Đúng lúc này, Hứa Thật mang theo ba người vào phòng ăn, nói với cô: 

- Bà chủ, ba vị này là khách tới thuê phòng, em đã cho bọn họ đăng kí vào ở, ở phòng 205, 206, 207, hiện tại em dẫn bọn họ đến đây mua đồ ăn.

Ánh mắt Cố Vãn Ngâm rơi xuống trên người ba vị khách trọ mới, tiếp theo nháy mắt, cô đột nhiên mở to hai mắt.

Đổng Duyệt cùng Trang Tiểu Hạ cũng khiếp sợ đến không nói nên lời.

Chỉ có bé Hamburger khuôn mặt dễ thườn kinh hô: 

- Kia không phải chú với cô tối hôm qua trên phim điện ảnh sao!

Coca cũng kinh hô:

- Thật là họ!

Cố Vãn Ngâm theo bản năng mà nhìn về phía Trang Tiểu Hạ.

Không sai, người tới đúng là nam nữ chính trong phim điện ảnh tối hôm qua —— Vi Phong Hoa cùng Bạch Thư Văn!

Xem ra, hệ thống quyết định giá trị nhan sắc của bọn họ từ 90 điểm trở lên.

Đích xác, mặc dù là ở trong mạt thế, hai người bọn họ đứng chung một chỗ, cũng là tuấn nam mỹ nữ, thập phần đẹp mắt.

Hơn nữa, quần áo trên người cùng khuôn mặt của họ đều tương đối sạch sẽ, cũng không có vẻ tiều tụy.

Có lẽ, bọn họ có dị năng.

Mặt khác một khách trọ là cái không cao nữ nhân, Cố Vãn Ngâm nhận ra cô gái đó, lần trước đi căn cứ Dương Quang có gặp qua, xem ra là nghe được tin tức cô tuyên truyền, cho nên lại đây.

- A, A Hoa?

Vành mắt Trang Tiểu Hạ đều đỏ, kích động mà nhìn Vi Phong Hoa.

- Anh còn sống, thật tốt quá!

Vi Phong Hoa nhìn thấy cô ấy, cũng có chút giật mình: 

- Trang Tiểu Hạ? Em là Trang Tiểu Hạ sao? Em như thế nào lại ở chỗ này?

- Em ngày hôm qua vừa đến khách sạn này!

Trang Tiểu Hạ lập tức đứng lên, đi về phía anh.

- Không nghĩ tới thế nhưng ở chỗ này coa thể gặp anh! A Hoa……

Cô còn chưa đi đến trước mặt Vi Phong Hoa, đột nhiên nghe được Bạch Thư Văn đứng bên cạnh hỏi: 

- A Hoa, anh quen cô ấy sao?

Trang Tiểu Hạ lập tức dừng bước chân, ánh mắt hơi có chút ảm đạm.

Cô còn nhớ rõ, đã từng, Vi Phong Hoa cùng cô nói qua, đời này, cái tên A Hoa này chỉ thuộc về một mình cô.

Nhưng hiện tại……

Cũng đúng, bọn họ chia tay nhiều năm như vậy, nói vậy, anh ấy đã sớm đã đem lời nói lúc trước quên đi.

Cô hiện tại cũng không có tư cách yêu cầu anh ấy cái gì.

- A…… Cô ấy là bạn học thời cao trung của anh.

Vi Phong Hoa sờ sờ cái mũi.

- Rất nhiều năm không gặp.

- Đây mạt thế có thể gặp được, cũng là duyên phận.

Bạch Thư Văn cười nói.

- Em cũng chưa gặp được người quen trước kia…… Ai, cũng không biết bọn họ có còn sống không.

Vi Phong Hoa lại nói với Trang Tiểu Hạ: 

- Vị này, em hẳn là quen đi? Trước mạt thế giống anh đều là đại minh tinh, Bạch Thư Văn, cũng là bạn gái của anh.

Ánh mắt anh ta, như là ở cảnh cáo Trang Tiểu Hạ, không cần nói lung tung.

- Em nhớ ra rồi!

Đổng Duyệt kinh hô.

- Năm ngoái, nơi đều tuyên truyền, nói hai người diễn giả thành thật ở bên nhau, không nghĩ tới là thật sự!

Nói xong cô bé lại ý thức được gì, nhìn thoáng qua Trang Tiểu Hạ, có chút hối hận.

Nhìn dáng vẻ kia của Trang Tiểu Hạ, rõ ràng là đối với Vi Phong Hoa vẫn còn tình cảm! Cô bé như thế nào nhiều lời như vậy!

Bạch Thư Văn cười cười, nói: 

- Lúc ấy hai chúng tôi vốn dĩ muốn lập tức phải thông báo tin hẹn hò, kết quả, mạt thế tới.

May mắn, sau khi mạt thế tiến không lâu, cô ta cùng Vi Phong Hoa đều thức tỉnh dị năng, cô ta hiện tại là dị năng hệ thủy cấp bốn, Vi Phong Hoa là dị năng hệ mộc cấp ba.

Dựa vào dị năng, hai bọn họ ở mạt thế sống nương tựa lẫn nhau, nhưng thật ra so với người bình thường tốt hơn một chút.

Bọn họ vốn dĩ vẫn luôn ở chỗ tốt hơn trong căn cứ Dương Quang, cũng may trong căn cứ dựa vào khuôn mặt đổi lấy vật tư, lần này ra ngoài là muốn giết tang thi lấy chút tinh hạch, không nghĩ tới vô ý lạc đường, đánh bậy đánh bạ mà tìm được khách sạn thần bí này.

Nếu cái khách sạn này thật sư thần ký giống như nhân viên phục, kia bọn họ sẽ ở lại đây, không trở về căn cứ nữa!

- Như vậy sao.

Trang Tiểu Hạ cố gắng cười.

- Hai người ở mạt thế vẫn luôn sống nương tựa lẫn nhau, tình cảm nhất định rất tốt phải không?

Nghe vậy, mặt Bạch Thư Văn có chút hồng, nhìn Vi Phong Hoa liếc mắt một cái, cười ngọt ngào: 

- Xác thật khá tốt.

- Ha ha, nếu đã tới thì an tâm ở lại.

Cố Vãn Ngâm đi tới nói sang chuyện khác. 

- Tôi là chủ của khách sạn này. Có cái gì không hiểu, hỏi Hứa Thật hoặc là hỏi tôi đều được. Các người muốn mua đồ ăn đúng không? Mua đồ ở máy bán hàng kia là có.

Bạch Thư Văn cùng cô chào hỏi, sau đó nghe thấy Hứa Thật giới thiệu máy bán hàng cho bọn họ.

Một khách trọ nữ khác cũng cùng Cố Vãn Ngâm chào hỏi, nói cô ấy tên là Đậu Mai, là từ căn cứ Dương Quang tới, nói xong cô ấy cũng gấp không chờ nổi mà đi mua đồ ăn.

Cố Vãn Ngâm đem Trang Tiểu Hạ kéo về đến bàn các cô ngồi trước đó, nhỏ giọng hỏi: 

- Có ổn không?

Đổng Duyệt cũng lo lắng mà nhìn cô ấy.

- Không sao, tôi có thể có chuyện gì, đừng lo lắng tôi.

Vê mặt Trang Tiểu Hạ tỏ vẻ không sao cả mà nhún vai.

- Tôi cùng anh rất lâu không gặp, đều là chuyện của thời cao trung nhiêu năm trước nha, tôi hiện tại đều 25 tuổi. Huống chi, đây là mạt thế, nào còn tâm tư quan tâm những chuyện tình ái đó.

Cố Vãn Ngâm đương nhiên biết là Trang Tiểu Hạ đang mạnh miệng.

Nhưng cô cũng chưa nói quá nhiều, chỉ là cười nói: 

- Đúng vậy! Chúng ta hiện tại có đồ ăn có đồ uống, quan tâm đàn ông làm gì? Đúng rồi, khách sạn lại mới khai trương tiệm lẩu, giữa trưa đi ăn không? Không có gì mà một nồi lẩu không giải quyết được, nếu được, vậy hai nồi!

- Khách sạn của cô còn khai trương tiệm lẩu?

Trang Tiểu Hạ lập tức đem chuyện của bạn trai cũ tạm thời vứt ra sau đầu.

- Cô cũng quá lợi hại đi!

- Tạo phúc cho khách trọ mà.

Cố Vãn Ngâm vẻ mặt chính trực mà nói.  Vì thế, cô lập tức thu được ánh mắt sùng bái của Trang Tiểu Hạ cùng Đổng Duyệt.

Các cô chỉ muốn nhanh ăn lẩu, không có chú ý tới Vi Phong Hoa đang chọn đồ ăn phía sau, hay trộm nhìn Trang Tiểu Hạ một cái, ánh mắt phức tạp.

……

Vị trí tiệm lẩu ở lầu một, đi qua phòng 201 cùng 202 là đến tiệm lẩu.

Mặt tiền cửa hàng so cửa hàng bún muốn lớn hơn một chút, bàn ghế cũng nhiều mấy bộ.

Bên trái cửa hàng có một kệ dài, trên mặt bày đủ loại gia vị, tương vừng, dầu mè, dầu vừng, hành lá rau thơm, đậu phộng, dầu hào, dấm.v.v.v…….bên cạnh có giá niêm yết, nồi lẩu nhỏ chỉ tốn một điểm tích phân.

Bởi vì khách trọ phải tốn điểm tích phân, Cố Vãn Ngâm là chủ thì không cần, cho nên cô mang theo Coca Hamburger ngồi một bàn, Đổng Duyệt cùng Trang Tiểu Hạ ngồi bên cạnh bàn cô.

Cùng cửa hàng bún giống nhau, bọn họ vừa ngồi xuống, giữa bàn xuất hiện màn hình cảm ứng, bên trên là thực đơn của tiệm lẩu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play