Đừng nói hai tên to cao kia, ngay cả Cố Vãn Ngâm đều có chút sửng sốt.
Cô tập trung nhìn, đứng ở phía trước cô chính là một cậu thiếu niên khoảng 15-16 tuổi, tóc cắt đầu đinh, người rất gầy, nhưng sống lưng lại đứng thẳng tắp.
- Hứa Thật, như thế nào lại là mày? Lần trước bị đánh còn không đủ đúng không? Lăn đi!
Hứa Thật môi mím chặt, cơ thể cậu bé có chút phát run, nhưng lại cắn chặt răng, không chịu tránh ra khỏi trước người Cố Vãn Ngâm.
Trong đó một tên to cao giả vờ muốn tát cậu bé một cái, đã co rúm người lại.
Tên to cao đó vừa muốn cười ha ha, đột nhiên một bóng người xông tới, đánh trên mặt hắn một quyền!
Bị đau khiến hắn ý thực được, bản thân hắn vừa bị đánh một quyền trên mặt. Trong nháy mắt, hắn có chút ngốc.
Mẹ nó, thế nhưng có người dám đánh hắn!
Ngay cả mấy người dị năng giả duy trì trật tư căn cứ Dương Quang đều không quá dám quản chuyện của hắn!
Một tên to cao khác cũng khiếp sợ mà nhìn về phía Cố Vãn Ngâm.
Bởi vì, người vừa mới ra tay, là cô gái thoạt nhìn yếu đuối mong manh này!
Cố Vãn Ngâm cười lạnh một tiếng, lắc lắc nắm tay.
Cơ thể này của cô, sức lực kỳ thật rất lớn, có một loại cảm giác mạnh mẽ.
Nguyên nhân chính là như thế, nguyên chủ mới có thể mang theo Coca cùng Hamburger sống hơn một năm ở mạt thế.
Tuy rằng vẫn luôn không đủ chất dinh dưỡng, nhưng là gần đây đã bổ sung một ít. Hơn nữa một quyền vừa rồi, cô chính là dùng toàn lực!
Là này hai tên này tìm chuyện với cô trước, cho nên dựa theo quy định hệ thống, cô có thể động thủ!
- Mày con mẹ nó, đồ kỹ nữ, rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, lão tử hôm nay đem ngươi đâm chết mới thôi!
Bị đánh khiến tên đó thẹn quá thành giận, giơ nắm đấm đánh về phía Cố Vãn Ngâm!
Quần chúng vây xem, có người không đành lòng xem, nhắm hai mắt lại ——
Chính là đợi hồi lâu, đều không có chờ giống như trong tưởng tượng là tiếng kêu thảm thiết của cô gái nhỏ, ngược lại là những người không có nhắm mắt phát ra âm thanh hoảng hốt.
Bọn họ kinh ngạc mở to mắt, nhìn đến, tên to cao kia duy trì tư thế vung quyền, cứng đờ mà đứng ở đó!
Mà cô gái nhỏ kia, giống như cũ hoàn hảo không tổn thương gì đứng tại chỗ, khóe môi cong lên nụ cười châm chọc!
Giống như cười nhạo tên to cao kia vô năng!
- Anh làm gì đấy?”
Một tên khác cau mày hỏi.
- Diễn hài sao!
- Tôi không động đậy được! Nắm tay vùn lên không hạ xuống được!
- Anh nói cái gì đấy?
Một tên khác không tin tà đạo, lúc hắn vừa muốn động thủ với Cố Vãn Ngâm động thủ, lại phát hiện, chính mình không thể động đậy!
- Bọn họ, bọn họ như thế nào đứng bất động vậy?
Có người kinh ngạc hỏi.
- Tôi vừa mới nghe hắn nói không thể cử động! Đây là có chuyện gì?
- Dị năng giả! Cô gái kia là dị năng giả!
- Không thể nào, nhìn không ra? Hơn nữa, hai tên kia đều là dị năng giả cấp ba, cô gái nhỏ này có thể khống chế hắn bị tình trạng vậy, dị năng phải rất cường đại đó?
- Anh cảm thấy một cô gái nhỏ, có thể sống sót ở mạt thế, có thể là người bình thường sao?
- Chính là……
Cố Vãn Ngâm không quan tâm âm thanh nghị luận xung quanh đang kinh ngạc hoặc sợ hãi, cô nhìn về phía hai tên to cao kia, lạnh lùng mà nói:
- Các người vẫn luôn ỷ mạnh hiếp yếu, bắt nạt người vô tội, hôm nay, rốt cuộc các người cũng bị báo ứng!
Cô vừa dứt lời, hai tia sét tạo thành chùm sáng từ trên trời giáng xuống, thẳng tắp mà đánh vào trên người hai tên kia!
Chỉ thấy bọn họ hai giống như bị đánh một cách dã man, cùng lúc đó máu tươi từ trong miệng phun ra, ầm một tiếng ngã xuống đất, chết không nhắm mắt!
Người xung quanh đều thấy sợ hãi, sôi nổi lui về phía sau!
Nhưng có không ít người sùng bái nhìn Cố Vãn Ngâm!
Rốt cuộc, hai tên cao to này thường xuyên ở trong căn cứ bắt nạt người khác, bọn họ đã sớm không quen nhìn, mà cô gái nhỏ trước mặt này, thế nhưng lợi hại như vậy!
Cố Vãn Ngâm nhìn hai tên đó ngã trên mặt đất, cười lạnh một tiếng. Cái này, bọn họ liền tính là bất tử, cũng đến tàn.
Mà ở này mạt thế, bọn họ không có một bộ hảo thân thể, phía trước lại đắc tội quá không ít người, về sau nhật tử, nhưng vô pháp hảo quá!
Nàng lại quay đầu, nhìn về phía vừa mới bảo vệ nàng Hứa Thật.
Mới vừa xem một cái, nàng liền mở to hai mắt nhìn.
Thiếu niên này, lớn lên cũng quá đẹp trai đi!
Tuy rằng trên mặt đều là bùn đất, nửa má bên phải còn sưng lên, trên người cũng quần áo cũng không sạch sẽ, nhưng cũng giấu không được diện mạo chó con của cậu!
Không được không được, này vẫn là một đứa trẻ! Cô cũng không thể bại lộ thuộc tính lão sắc phôi của mình được.
Lúc này Hứa Thật cũng chính mở to hai mắt nhìn, vừa kinh ngạc lại vừa sùng bái nhìn cô.
Cậu cũng vừa mới nhìn thấy kết cục của hai tên to cao kia, chỉ cảm thấy hảo thống khoái!
Hai người này lúc trước đã đánh cậu vì cậu ngăn cản, nhưng tay chân cậu gầy yếu, nào đánh thắng được? Còn bị đánh rất đau.
Nhưng cậu vừa mới nhìn thấy một chị gái lại bị hai người bọn họ bắt nạt, cậu vẫn là nhịn không được muốn đứng ra!
Cậu nghĩ, cùng lắm thì bị đánh chết, dù sao này mạt thế cũng không nhiều người sống được!
Chính là cậu không nghĩ tới chị gái này lại lợi hại như vậy!
Hai tia sét kia từ trên trời giáng xuống tạo thành tia sáng, rốt cuộc là tạo ra như thê nào?
- Cậu có khỏe không?
Cố Vãn Ngâm hỏi cậu bé. Nghe được thanh âm của cô, Hứa Thật mới khôi phục tinh thần lại, lắc đầu nói:
- Em không có việc gì.
Cố Vãn Ngâm kỳ thật thực không tán thành việc vừa nãy cậu làm, rõ ràng đánh không lại còn muốn lao lên ngăn cản.
Chẳng lẽ không nên lấy bảo vệ sinh mệnh của mình trước sao?
Nhưng mà nàng cũng không tính toán nhiều lời, có lẽ có người nguyện ý quên mình vì người khác? Hiện tại giá trị quan bất đồng, không cần thiết cãi cọ nhiều.
Cô mang về dạy dỗ nhiều hơn, không phải, giáo dục một chút thì đúng hơn.
Hơn nữa thiếu niên này quá đẹp trai…… Khụ khụ, còn rất hợp mắt cô.
Cho nên cô chỉ nói:
- Cậu tên là Hứa Thật, đúng không? Cậu một mình ở nơi này sao?
Hứa Thật gật gật đầu, ánh mắt có chút cô đơn:
- Những người khác trong nhà em…… Cũng không chịu được đói, liền bỏ em lạie.
- Vậy cậu có nguyện ý theo chị đi không? Khách sạn của chị, hiện tại đang tuyển nhân viên phục vụ, cậu muốn tới không?
Hứa Thật chớp hai đôi mắt, không xác định hỏi:
- Rượu, khách sạn? Là khách sạn như này sao?
- Đúng vậy.
Cố Vãn Ngâm lại cười nói.
- Ở nơi đó, không phải chịu cảnh tang thi quấy nhiễu, thiên tai đến cũng không cần sợ, lại còn có có vật tư, cậu muốn tới không?
Hứa Thật hoàn toàn không thể tin được hiện tại còn có nơi như vậy.
Nhưng là, cậu vừa mới tận mắt nhìn thấy Cố Vãn Ngâm có bao nhiêu lợi hại!
Tia sét ánh sáng kia, có thể giải thích cách sử dụng theo lẽ thường sao?
Cho nên, chị gái xinh đẹp trước mặt này nói…… Rất có khả năng là thật sự!
Hứa Thật cắn môi, rồi sau đó kiên định gật gật đầu, nói:
- Em nguyện ý! Chị ơi, em đi theo chị!
- Tốt, vậy cậu mau đứng lên đi, theo chị đi.
Hứa Thật vội vàng từ trên mặt đất đứng lên.
Cố Vãn Ngâm nhìn đến phụ cận còn có không ít người đang nhìn về phía này, nhỏ giọng nghị luận.
Suy nghĩ một lát, cô nói:
- Các vị, nhà tôi ở phía Bắc mở khách sạn, ở nơi đó, vật tư sung túc, giá cả cũng hợp lí, hơn nữa không phải chịu cảnh tang thi quấy nhiễu. Xuất phát từ căn cứ Dương Quang, vẫn luôn đi về phía Bắc, đi bộ khoảng nửa ngày, hẳn là là có thể thấy được. Khách sạn của tôi tên là "khách sạn Bình An", hoan nghênh các vị đến. Tuy nhiên, hiện tại không có nhiều phòng trống, nhưng qua mấy ngày hẳn là sẽ có không ít phòng.
Cô một lời nói hết, tức khắc khiến cho mọi người ở đây nổi lên một trận sóng to gió lớn.
- Khách sạn? Lúc này, còn có người có thể mở khách sạn?
- Gạt người đi! Cô chỉ là một cô gái nhỏ, từ đâu lấy ra được vật tư sung túc?
- Anh không thấy được vừa mới nãy cô gái nhỏ đó có bao nhiêu lợi hại sao?
- Kia thì thế nào? Cô gái đó còn nói không phải chịu cảnh tang thi quấy nhiễu, này khả năng sao? Kể cả cô gái đó lợi hại, nếu có một trăm tang thi cùng xuất hiện, hay một ngàn con tang thi? Một mình cô gái đó có thể đánh thắng được sao?
- Này……
- Cô không phải là thấy tiểu tử Hứa Thật kia lớn lên đẹp trai, nói dối lừa hắn đi cùng cô thôi?
- A, cũng cảm thấy không thể tin.
- Tôi cảm thấy mọi người có thể đến xem thử……
Lời đã nói xong, Cố Vãn Ngâm không cần thiết tiếp tục ở lại chỗ này.
Dù sao, có người tin có người không tin, cô cũng chỉ phụ trách chiêu đãi những người tin, hơn nữa có người nguyện ý đi khách sạn thì tốt.
Vì thế, Cố Vãn Ngâm mang theo Hứa Thật, tiêu sái rời đi.