Sở Nguyệt Ninh cầm đũa bằng cái tay có ngón tay quấn khăn giấy, mở bát cháo và thịt nướng nhiều màu sắc ra trước mặt. Cô khẽ chớp mắt, hỏi:
- Sếp Chu? Anh cũng muốn ăn hả?
- Tôi không đói bụng. - Chu Phong Húc chăm chú nhìn vào chỗ bị băng bằng khăn giấy, anh cố dằn cơn xúc động muốn kéo tay cô qua xuống, duy trì phong độ và lịch thiệp, hỏi: - Tôi xem tay em được không?
- Ỏ? - Sở Nguyệt Ninh buông đũa, ngón giữa còn quấn khăn giấy giật nhẹ: - À, không sao. Chỉ là vết thương nhỏ thôi.
Chu Phong Húc đã ngồi xổm xuống rồi, được cho phép mới cẩn thận cầm tay Sở Nguyệt Ninh, chậm rãi tháo từng lớp khăn giấy quấn quanh ngón giữa của cô ra, nhìn thấy trên lòng bàn tay xinh đẹp không một vết tì xuất hiện vết thương thì ánh mắt không khỏi nhíu chặt lại.
Ban đầu anh chỉ suy đoán, đến khi thật sự nhìn thấy vết thương thì cảm xúc áy náy và cắn rứt lại dâng trào trong lòng anh hết đợt này đến đợt khác. Trong suy nghĩ của anh, Sở Nguyệt Ninh là một tồn tại hết sức lợi hại, nếu không phải vì cứu anh, Sở Nguyệt Ninh hoàn toàn không thể bị thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT