Muốn trốn thì trốn cứ trốn đi , Thịnh Xuyên chỉ coi như ông không muốn thấy mình, dù sao lần trước hai người cãi nhau đỏ mặt tía tai, lần nào cũng đấu như gà chọi, nói là ba con nhưng lại giống kẻ thù hơn.
Anh cởi áo khoác vắt lên lưng ghế, nhìn quanh bốn phía, cuối cùng hỏi ra vấn đề mà từ nãy giờ anh vẫn luôn muốn hỏi: "Nhà mình sao xây nhà mới rồi?"
Mẹ Thịnh Xuyên đáp: "Nhà cũ rách nát, không ra hình dáng gì nữa, ngày mưa luôn bị dột, sau này con gửi tiền về, mấy năm nay cũng để dành được không ít, nên sửa lại nhà, nào, mẹ dẫn con đi xem."
Thịnh Xuyên nghĩ mình chỉ gửi về nhà một lần, mà chỉ có năm nghìn tệ, sao có thể đủ để xây nhà, đang định hỏi thì bị mẹ kéo lên lầu hai vào một phòng.
Mẹ Thịnh Xuyên nói: "Đây là phòng của con, ba con đặc biệt trông chừng người ta làm, cái giá sách này, bàn học này, còn có máy tính, đều là ông ấy đạp xe đi mua về, máy lạnh tivi đều đầy đủ cả, con xem có thích không."
Phòng của Thịnh Xuyên trước kia vừa nhỏ vừa nát, quay người cũng khó, thường ngày muốn viết chữ đều phải nằm bò lên bàn ăn mà viết, căn phòng này lại sáng sủa sạch sẽ, không kém gì so với ở thành phố, nhìn qua là biết thường có người dọn dẹp, sạch sẽ không bụi bặm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT