Kẻ mưu mô thường khó ngủ, vì trong đầu họ không bao giờ được nghỉ ngơi, lúc nào cũng tính toán cách hại người. Thịnh Xuyên thực sự rất buồn ngủ, nhưng lại không ngủ được. Cuối cùng, anh xoay người, nhưng lại cảm nhận được một ánh mắt rơi trên lưng mình, âm u lạnh lẽo, khiến người ta rợn cả tóc gáy.
"......"
Thịnh Xuyên khá nhạy cảm, theo phản xạ mở mắt quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Thẩm Úc đang nằm bò bên mép giường, cúi đầu nghịch ngợm bứt từng chút từng chút ga giường.
Thịnh Xuyên nghĩ, Thẩm Úc trông không giống người mắc bệnh tâm thần, ngược lại giống như bị đụng đầu đến ngốc rồi. Anh ngồi dậy trên giường, hỏi cậu: "Cậu nằm bò bên mép giường làm gì thế?"
Thẩm Úc trông có vẻ hơi ấm ức, nhỏ giọng nói: "Đây là giường của em..."
Thịnh Xuyên cảm thấy cổ áo hơi chật, đưa tay nới lỏng cà vạt, cúi mắt nhìn cậu, trắng trợn bắt nạt kẻ ngốc: "Giờ là của tôi rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play