Alvin không phải là một trùng cái điển hình. Hắn luôn hành động tùy tiện, không mấy quan tâm đến việc trùng cái có phải là giống loài cao quý hay không. Điều hắn để tâm là những trùng đực đáng chết kia phải bị trừng phạt. Vì vậy, hiện tại hắn vẫn giữ thái độ lập lờ, không rõ ràng.
Lần này hắn dẫn binh đến muốn xông thẳng vào, nhưng lại bị thuộc hạ của Arnold chặn đứng bên ngoài. Hai bên đã rút súng, giằng co trong không khí nặng nề mùi thuốc súng vô hình.
Arnold bước ra, vừa thấy cảnh tượng đó. Cậu đi xuống bậc thang, tiếng giày quân vang lên rõ ràng trong không gian tĩnh lặng. Cậu ra hiệu cho thuộc hạ hạ súng xuống, rồi nhìn thẳng vào Alvin hỏi: "Cậu đến đây làm gì?"
Dù là đồng đội từng sát cánh chiến đấu nhiều năm, nhưng không ai muốn thực sự khai chiến. Alvin cũng ra hiệu cho binh lính của mình hạ súng. Ánh mắt hắn xuyên qua vai Arnold, nhìn về phía cánh cửa đóng chặt sau lưng cậu, khẽ nhếch môi cười: "Không làm gì cả. Chỉ là muốn mời ngài Sở Tuy đến quân bộ làm khách."
Arnold đã đoán trước sẽ có chuyện này. Vẻ mặt cậu vẫn lạnh nhạt, giọng nói cũng không chút dao động: "Ngài ấy sẽ không đi."
Mái tóc đỏ rực của Alvin càng làm nổi bật vẻ kiêu ngạo của hắn. Nghe vậy, hắn nhếch mép cười, giọng đầy trào phúng: "Chậc, tất cả những vị 'tôn quý' khác đều đã đi rồi, thiếu mỗi anh ta chẳng phải rất kỳ cục sao? Yên tâm đi, chỉ là mời làm khách, sẽ không chết đâu."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT