Sở Tuy trong vài giây đầu tiên trống rỗng, sau đó mới bình tĩnh lại. Thảo nào hôm nay Arnold cứ lạ lạ, thì ra là vì chuyện này. Nói không giận là nói dối, nhưng phát cáu lại có vẻ không đúng mực, bên ngoài anh tỏ ra bình thản, nhưng trong lòng thì tức điên lên. Anh cố uống một cốc nước lạnh để trấn tĩnh, giọng điệu đều đều nói: "Cậu muốn đi thì đi đi."
Đi đi đi, Arnold vừa bước chân ra khỏi cửa, anh lập tức cưới mười tám trùng cái vào nhà, tức chết cậu!
Sở Tuy căn bản không nhận ra, dù anh vui hay giận đều hiện rõ mồn một trên mặt, không hề giấu được. Arnold nhìn bộ dáng tức tối âm thầm của anh, ánh mắt bỗng trở nên dịu dàng và lưu luyến. Cậu nhẹ giọng nói, đầy chân thành: "Em sẽ nhanh chóng trở về gặp ngài. Ngài đừng giận em, có được không?"
Sở Tuy thản nhiên rút tay ra, vắt chân lên nhau, ngồi tựa lưng trên ghế sofa, bộ dáng uể oải không thèm quan tâm: "Tôi không giận."
Arnold không để ý, lại nắm lấy tay anh: "Khi rảnh rỗi trên chiến trường, em có thể gọi video cho ngài. Caslow rất gần hành tinh Said. Nghe nói đất ở đó lấp lánh như bảo thạch, em sẽ mang về cho ngài, được không?"
Đất trên Said rất đặc biệt, trong suốt lấp lánh, sáng chói như kim cương. Chỉ cần nắm một nắm trong tay đã giống như đang cầm một viên đá quý lớn. Sau khi được chế tác, chúng trở thành những món đồ thủ công mỹ nghệ có giá trị cực cao, rất được các gia tộc quyền quý săn đón. Tuy nhiên, quyền khai thác vẫn thuộc về đế quốc, khu vực này được bảo vệ nghiêm ngặt, không phải ai cũng có thể tiếp cận.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play