Còn nửa tháng nữa mới hết kỳ hạn hoàng thượng ban. Công Tôn Trác Ngọc suy đi tính lại, nếu Diệp Vô Ngân chịu nhận hết tội danh, việc gỡ tội cho Mạc Tĩnh Nhàn và Lạc Kiếm Minh cũng không phải không có cách. Giữ được mạng ai thì hay mạng nấy.
Đỗ Lăng Xuân nghe Công Tôn Trác Ngọc nói vậy, bất chợt nhớ lại khi mình còn ở biệt uyển Giang Châu, từng hỏi Ngô Việt trong đình giữa hồ rằng, nếu y muốn thu phục Công Tôn Trác Ngọc dưới trướng, thì nên làm thế nào?
Ngô Việt chần chừ, đáp rằng: "Công Tôn đại nhân hẳn sẽ là một vị quan tốt."
Ý ngoài lời, tức là anh không cùng chí hướng với họ.
Khi đó, Đỗ Lăng Xuân không tin, bây giờ lại không thể không tin. Y cúi xuống nhìn nam nhân đang ôm mình không chịu buông tay, đưa tay nâng gương mặt anh lên, vừa tức giận vừa buồn cười: "Ngươi lấy đâu ra lắm lòng tốt như vậy?"
Công Tôn Trác Ngọc hôn nhẹ lên tay y, nói: "Thường nghe người ta bảo, làm nhiều việc thiện sẽ kết được chút duyên lành, dù sao cũng chỉ là nhấc tay một chút, cứ coi như thay tư công tích chút phúc về sau."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT