Chương 142
Văn Viêm nghĩ rõ ràng mỗi lần đều là Cận Hành giở trò lưu manh, làm như thể cậu không trong sáng vậy. Không để ý xoay người, kết quả làm giường phát ra tiếng kêu kẽo kẹt, cậu lập tức cứng người, không dám động đậy nữa.
Cận Hành thu dọn bài tập vào bìa hồ sơ, giọng nói trong trẻo vô hại: "Xin lỗi, giường có hơi cũ."
Văn Viêm nghĩ tôi nhìn ra rồi.
Áo khoác đồng phục của Cận Hành vốn vắt ở mép giường, vì cậu xoay người mà trượt xuống đất, Văn Viêm tiện tay nhặt lên, kết quả thấy dưới đất có một mẩu giấy nhỏ, nhặt lên mở ra xem mới biết là bảng kê các khoản học phí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT