Giao nhân vẫn đơn thuần như thế, suy nghĩ cũng rất đơn giản. Cậu chỉ cho rằng Khúc Thuần Phong buồn vì mất đi sư phụ, bèn giơ tay đếm từng ngón, nghiêm túc giảng giải những lợi ích khi bái sư: "Nếu ta làm sư phụ ngươi, ta có thể dạy ngươi bắt cá, dạy ngươi bơi lội."
Còn có thể dạy ngươi thổi bong bóng nữa, nhưng Lâm Uyên nghĩ chuyện này chắc chắn Khúc Thuần Phong không học đâu, nên không nói.
Khúc Thuần Phong: "..."
Trong lòng anh vốn dĩ rất nặng nề, nhưng nghe cậu nói thế, lại cảm thấy như bị kẹt giữa không trung, khóc thì khóc không ra, mà cười cũng không cười nổi. Trăm mối cảm xúc đan xen, thực chẳng biết phải nói sao cho phải.
May mắn là anh chưa nói thêm rằng cha mẹ mình cũng đã qua đời, nếu không, chỉ sợ giao nhân này còn muốn làm cả cha mẹ của anh nữa...
Khúc Thuần Phong cụp mắt, nhìn bàn tay đang ôm chặt lấy eo mình của giao nhân. Những đầu ngón tay sắc nhọn của cậu đều ngoan ngoãn thu lại. Rốt cuộc anh cũng không đẩy cậu ra, chỉ khẽ nói hai chữ: "Không cần."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play