Có lẽ hôm nay Lâm Uyên im lặng hơi khác thường, Khúc Thuần Phong mơ hồ cảm thấy gì đó, nhìn cậu vài lần, bỏ qua chiếc đuôi cá màu xanh thẫm hầu như ngày nào cũng ngoe nguẩy đôi chút, đối phương có vẻ như không được khỏe, làn da lộ ra bên ngoài không còn xanh xao tái nhợt, mà dần dần xuất hiện một tầng hồng nhàn nhạt.
Lâm Uyên cảm thấy bản thân rất nóng, nóng đến mức sắp nướng chín thành cá khô, cậu bất giác rời xa đống lửa, chiếc đuôi cọ qua cát ẩm, cố tìm chút cảm giác mát lạnh.
Khúc Thuần Phong buông đồ vật trong tay xuống, muốn đi xem tình trạng của cậu, nhưng lại sợ rằng Lâm Uyên cố ý trêu ghẹo mình, nên mãi không động đậy, cuối cùng không yên lòng, bước đến bên cạnh cậu: "Cô nương?"
Lâm Uyên nghe vậy chậm rãi mở mắt, nhưng đồng tử không phải màu xanh thẫm, mà là một sắc đỏ gần như yêu mị, cậu dường như muốn nói gì đó, nhưng lại yếu ớt không có sức, chỉ có thể vô lực khẽ động đuôi cá để đáp lại.
Trông đúng là có vẻ bệnh rồi.
Khúc Thuần Phong thấy thế nhíu mày, đưa tay lên trán cậu, lập tức bị nhiệt độ cơ thể nóng bỏng làm giật mình rụt lại, sau đó nắm cổ tay cậu bắt mạch, nhưng thể chất giao nhân khác người thường, nhìn mạch tượng cũng không thấy gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play