Cãi nhau chí chóe một hồi, cuối cùng Dozen cũng hảo tâm quăng cho Ryu một bộ quần áo.
Thực ra ở đây cậu chuẩn bị rất nhiều vật dụng cho con người! Mọi thứ từ quần áo, giày dép đến xoong nồi bát đĩa gì đều có hết. Bởi như đã nói, thị trấn nhỏ này cậu xây dựng để làm nơi trú ẩn đặc biệt, không lẽ làm cho đẹp đi rồi để chui vào sống "rừng rú" chắc?!
Đương nhiên bộ quần áo đó không hẳn là vừa với Ryu, nhưng mà bây giờ thì có còn hơn không!!!
- Mà sao sắc mặt cậu kém thế? Chưa ăn cơm à?
Ryu hỏi lúc tuồn bộ đồ vào người. Bình thường tên kia nếu không phải hớn hở, tăng động thì là gào thét kêu đói, lúc nào lại ngồi yên một chỗ như thế. Mặt mũi còn không có tí huyết sắc, cứ như ma cà rồng, ờm, một con ma cà rồng vô cùng xinh đẹp.
Đáp lại câu hỏi của Ryu chỉ là tiếng thở hắt ra của Dozen. Cậu vẫn ngồi trên sàn đá lạnh, khoanh tay nhăn mặt nói:
- Có thể không kém sao?! Tôi vì cậu mà cả ngày nay chưa ăn gì rồi!! Nhanh nhanh cái chân lên, rồi kiếm gì đó nấu cho tôi ăn coi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play