Tô Lê hắt xì một cái. Tuy cô nghe lời khoác thêm áo lông, nhưng đêm khuya trong rừng cây vẫn lạnh thấu xương.
Lạc Khiêm bất đắc dĩ nhìn cô, sau đó vẽ một lá bùa đưa qua, “Đây là hỏa phù cấp thấp, đặt trong người có thể giữ ấm.”
Tô Lê nhận lấy lá bùa kỳ kỳ quái quái bỏ vào túi, quả nhiên cảm giác được một luồng hơi ấm, “Cái này thần kỳ quá vậy! Thiên sư các anh còn biết vẽ bùa gì khác không?”
“Bùa khác? Là loại gì?” Lạc Khiêm hỏi.
“Kiểu như có thể vẽ bùa giúp con người lên trời xuống đất gì đó?”
“Cái đó không được. Tất cả phù chú đều là kết hợp các nguyên tố tự nhiên trong thiên địa tinh luyện mà thành. Lên trời xuống đất gì đó quá khó khăn.” Lạc Khiêm giảng giải tỉ mỉ tác dụng bùa chú một hồi.
Tô Lê nghe mà như lọt vào trong sương mù, chỉ cảm thấy anh yêu rất lợi hại. Cô còn định nói gì tiếp thì một trận gió thổi qua, khiến cô co rụt người lại. Lạnh chết đi được. Nếu ban nãy chỉ là cảm thấy thời tiết lạnh thì trận gió vừa rồi buốt tới tận xương cốt. Ngay cả tấm hoả phù cấp thấp cũng không làm cô ấm nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play