Bà cụ Tạ nằm trên chiếc giường lớn cổ kính xa hoa, tay đang truyền dịch, người đắp chăn mềm mại, một thời gian không gặp, bà dường như gầy đi rất nhiều.
Tô Lê đứng cạnh Vu Cầm và Tạ Thành, vẻ mặt lo lắng.
Bà cụ ho khan hai tiếng, ánh mắt rơi vào Tô Lê, dường như muốn nói điều gì đó, nhưng vừa mở miệng đã bắt đầu ho. Sau đó, bác sĩ và y tá bên cạnh vội vàng tiến lên giúp bà hít thở, sợ bà hụt hơi.
Nhưng cứ như vậy, Tô Lê thuận thế lùi lại phía sau. Cô không biết bà lão muốn nói gì, cô cũng không muốn nghe lắm, nhưng chắc chắn không ngoài việc nói về chuyện cô không lo làm ăn ở thành phố S.
Bệnh của bà cụ cứ tái đi tái lại như vậy, Tô Lê xin nghỉ dài hạn, an tâm ở lại Tạ gia. Gần đây cô đã xem xét các ngành kinh doanh của Tạ gia, trong lòng lại có mục tiêu tiếp theo.
Tạ Thành quả thực không phải là người có tài, vì vậy mỗi ngày ông ta chỉ loanh quanh trong khu vực kinh doanh của mình, những thứ khác ông ta căn bản không thể quản lý được.
Ông ta không quản lý được cũng không sao, vậy thì để Tô Lê tự mình làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT