Tô Lê tìm một chỗ yên tĩnh ngồi xuống, ngoài Tạ Ức ra không ai dám đến gần, thế nên chỗ cô ngồi hoàn toàn trở thành vùng chân không.
“Sao chị cứ đi theo em vậy?” Tô Lê dựa người vào ghế sô pha với tư thế rất thoải mái, nhướng mắt hỏi.
Tạ Ức hơi sững sờ, sau đó bĩu môi, “Tuy em rất đáng ghét, nhưng so với những người khác thì cũng không đến nỗi đáng ghét lắm.”
“Ồ, cảm ơn chị đã nghĩ vậy.” Tô Lê mặt lạnh tanh.
“Được rồi, thật ra chị muốn biết, bao nhiêu năm nay rốt cuộc em đã làm thế nào để coi mình như một người đàn ông. Với lại…... trước đây chị đã tra rất nhiều lần rồi, trước kia em đến kì kinh nguyệt thì giải quyết thế nào? Người giúp việc trong nhà dọn dẹp sẽ không phát hiện ra sao?” Tạ Ức nói ra những điều rất thẳng thắn.
Tô Lê: “……”
Tô Lê cũng có chút hoang mang, người trước kia đâu phải là cô, cô làm sao mà biết được! Hơn nữa, tuy rằng rất nhiều ký ức của Tạ Lan đã được truyền cho cô, nhưng đó cũng là ký ức về những chuyện quan trọng, hoàn toàn không có chuyện kinh nguyệt này!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play