“Trường Ngọc Tiên quân, ngươi tự lo liệu đi.” Thiên binh áp giải Trường Ngọc đến Bắc Hải nói xong câu này liền hóa thành một đạo lưu quang bay đi.
Trường Ngọc trông có vẻ tiều tụy, hắn đã cởi bỏ tiên bào, tiên pháp bị phong ấn, bây giờ cũng không khác gì một phàm nhân bình thường.
Hắn bị phong ấn trên một hòn đảo nhỏ ở Bắc Hải, xung quanh hòn đảo này được thiết lập kết giới, hắn không thể ra ngoài, người khác cũng không thể vào trong. Hơn nữa, trên đảo này không có gì cả, nhìn ra xa chỉ thấy những tảng đá kỳ lạ và biển cả mênh mông.
Trường Ngọc đến hòn đảo này chưa được mấy ngày, nhưng những việc có thể giết thời gian hắn đã làm hết. Bây giờ hắn rảnh rỗi, trong đầu chỉ có một mình Phong Miểu Miểu.
“Miểu Miểu…... không biết nàng sống thế nào rồi……” Trường Ngọc thở dài, ngẩn ngơ nhìn mặt biển yên bình.
Đến bây giờ hắn vẫn không biết, mình đưa Phong Miểu Miểu ra khỏi Đào Lê thôn là đúng hay sai. Thời gian họ ở bên nhau vô cùng ngắn ngủi, nhưng lại dùng hết tình yêu của cả đời. Miểu Miểu yêu hắn, dựa dẫm hắn như vậy, bây giờ lại cách xa hắn ngàn trùng, không biết nàng có chịu đựng được không.
Hai nghìn năm sau, dù hắn có ra ngoài, Miểu Miểu có lẽ cũng đã luân hồi hàng vạn lần. Đến lúc đó, nàng hẳn đã quên hắn từ lâu……
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT