Bắc Lan thần quân bị nụ cười của Tô Lê mê hoặc, hiếm khi ăn nhiều đồ như vậy.
Đối với tiên thần như họ mà nói, ăn uống là chuyện có cũng được, không có cũng chẳng sao, phần lớn các tiên nhân đều ít có ham muốn ăn uống. Suy cho cùng, dục vọng càng nhiều thì càng dễ phân tâm, không có lợi cho việc tu hành.
Tất nhiên, cũng có nhiều tiên thần không cuồng tu luyện, họ cũng yêu thích mỹ vị, cho dù ăn chẳng có tác dụng gì, nhưng có thể tận hưởng trên đầu lưỡi cũng là một loại khoái cảm.
Bắc Lan thần quân đặt chiếc ly lưu ly trong tay xuống, nói: “Không ngờ chỗ của Tư Nhạc tiên tử lại có nhiều đồ ăn đến vậy.”
Tô Lê cũng đặt chiếc ly lưu ly trong tay xuống, “Người phàm ở nhân gian đều nói, thần tiên là những người tự do và sung sướng nhất trên đời, có tuổi thọ vô tận, đi lại không bị ràng buộc, sống trong phủ đệ xa hoa, muốn gì được nấy. Mặc dù đó chỉ là sự hiểu lầm của người đời, nhưng ta nghĩ, có thể tiến gần đến hướng đó cũng không tệ.
Mặc dù tu vi rất quan trọng đối với tiên thần, nhưng có thể thực sự tận hưởng cuộc sống cũng là điều cần thiết. Cuộc sống dài đằng đẵng như vậy, đôi khi cũng cảm thấy vô vị, chi bằng tự mình tìm kiếm chút niềm vui. Ngài nói xem, thần quân?"
Bắc Lan thần quân luôn tự giác khắc kỷ, hắn là người gần với thần minh nhất trong Thiên giới hiện nay, có thể thấy pháp lực của hắn cao cường đến mức nào. Dù hắn có thiên phú cao đến đâu, trở thành tiên nhân đệ nhất Thiên giới cũng cần phải bỏ ra rất nhiều nỗ lực. Từ khi hắn sinh ra giữa trời đất, hắn đã bắt đầu tu luyện. Gần một vạn năm thọ nguyên, hầu như chưa từng lơ là.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT