Tô Lê bước vào sân nhà Phong Miểu Miểu, rồi dựng một tầng kết giới chung quanh để người bên ngoài không nhìn thấy chuyện gì xảy ra bên trong.
Sau đó hiện hình, vung tay áo một cái, cánh cửa đang đóng chặt lập tức mở ra.
Cô đứng ở cửa, nhìn hai người bên trong kinh ngạc ngó ra ngoài, gương mặt xinh đẹp như băng tuyết không chút cảm xúc, chỉ lạnh lùng nhìn như vậy.
Vẫn là Trường Ngọc phản ứng lại trước, hắn đứng dậy theo bản năng che chở Phong Miểu Miểu phía sau, rồi hỏi: “Tỷ, sao tỷ lại tới đây?”
Tô Lê liếc nhìn khuôn mặt hắn, nhìn đến hắn không khỏi có chút chột dạ, chỉ là nghĩ đến nữ hài phía sau mình, Trường Ngọc liền kiên định tâm thần nhìn qua.
“Trường Ngọc, đệ hạ phàm đến Nhân giới đã lâu, khi nào trở về Thiên giới đây?” Tô Lê mở miệng, thanh âm tựa như sương sớm ngày thu, mang theo một tia lạnh băng bất cận nhân tình.
“Tỷ, ta không quay về.” Trường Ngọc cũng không định giấu giếm. Thứ nhất, hắn và tỷ tỷ sống nương tựa lẫn nhau hơn một ngàn năm, tình cảm keo sơn. Thứ hai, hắn cũng hy vọng được tỷ tỷ chúc phúc, tuy rằng điều này có vẻ khó khăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play