“Triều Mẫn, rốt cuộc con muốn ngang ngược tới khi nào?” Trưởng công chúa cau mày nhìn nữ nhi. Bà hơi đau đầu, cho dù bà không hề cưng chiều nàng, nhưng là với địa vị quận chúa, từ nhỏ đến lớn muốn gió được gió muốn mưa được mưa, hầu như không có việc gì là không như ý.
Nhưng mà, cũng vì nguyên nhân này đã dưỡng thành tính cách kiêu kì của Giang Vãn Mi.
Loại tính cách này, ở hoàn cảnh bình thường, tất nhiên là ngây thơ đáng yêu chọc người trìu mến. Nhưng nếu ở tình huống bất ổn, vậy nhất định sẽ bị người ta bắt được nhược điểm để công kích chỉ trích.
“Ngang ngược?” Tuy nhiên, nàng quận chúa từ nhỏ lớn lên trong vại mật chưa bao giờ biết hoàn cảnh nhà mình. Nàng chỉ cảm thấy trong một đêm người nhà đều thay đổi. Đây mới là đả kích trong đời nàng.
“Con ngang ngược chỗ nào? Mẫu thân, Tần Tử An là loại người gì, người còn không rõ sao? Người rõ ràng biết hắn phong lưu thành tánh, còn muốn đẩy con vào hố lửa, các người làm vậy, khác nào muốn con đi chết?” Giang Vãn Mi khóc lóc rống lên.
“Chỉ vậy mà ngươi nói bảo ngươi đi chết?” Trưởng công chúa châm chọc nhìn nàng, “Hoàng thượng đã hạ thánh chỉ, ngươi và Tần Tử An là ván đã đóng thuyền, nhất định phải thành hôn. Lúc này, ngươi muốn từ hôn, là đánh vào mặt ai, ngươi biết không?”
“Không phải chỉ là tứ hôn thôi sao? Có gì đặc biệt hơn người, bệ hạ luôn thương con, nếu biết nhân cách Tần Tử An, người nhất định sẽ không gả con cho hắn!” Giang Vãn Mi hừ một tiếng, nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play