Tô Lê không cảm thấy lấy thân thí hiểm có gì to tát. Suy cho cùng, đây là phương pháp đơn giản nhất. Hơn nữa, bản thân cô cũng rất muốn bắt kẻ đứng phía sau màn.
Có điều, theo quan điểm của Đoạn Khanh, chuyện này tuyệt đối không được. Tuy nhiên, trước đó tri phủ đã tính toán như vậy, chỉ là bị hắn ngăn trở. Lại không nghĩ rằng, Tô Lê lại tự mình đề xuất.
“Trừ những người đang ngồi ở đây, không ai biết cô biết về cổ trùng. Cho nên, không cần cô mạo hiểm.” Giọng điệu Đoạn Khanh có chút lạnh lùng, những lời này tuy rằng là nhìn Tô Lê nói, nhưng tất cả mọi người đều rõ những lời này đến tột cùng là đang nhắc nhở ai.
Sắc mặt tri phủ có chút khó coi, còn bộ đầu thì lại hừ lạnh một tiếng.
Do dự không quyết đoán, lòng dạ đàn bà. Hắn không rõ người như vậy mà là đại tướng quân bách chiến bách thắng thật à? Chẳng lẽ là mua danh chuộc tiếng?
Tô Lê quét mắt một vòng, liền hiểu rõ sự bất đồng giữa họ, cũng biết Đoạn Khanh không hy vọng mình mạo hiểm.
Cô rũ mắt suy tư trong chốc lát, nói: “Kỳ thật tiểu nữ nguyện ý làm con mồi. Suy cho cùng, sau cái ngày Phi Hoa lâu phát sinh án mạng, các khách nhân khác đều rời đi. Sau khi người quan phủ tới, mọi người ở Phi Hoa lâu đều tránh đi, chỉ còn lại tiểu nữ và A Hồng. Nếu cổ sư kia còn có thủ đoạn gì nữa, chắc chắn sẽ hoài nghi tiểu nữ. Nếu đã như thế, chi bằng đơn giản làm bia ngắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT