Lăng An An nhìn thái độ Phó Tư Duệ lo lắng cho cô gái khác, trong lòng có chút khó chịu, nhưng Tô Lê vừa mới cứu mình, cô không có tư cách nói gì.
Ông bà Phó cũng chạy tới hỏi han, “An Vãn, con thế nào rồi? Bị thương chỗ nào vậy con?”
Tô Lê lắc lắc đầu, “Con không sao, chỉ bị trật chân thôi, giờ đỡ rồi, không có gì đáng lo đâu ạ.”
Lúc này, bác sĩ đã bôi thuốc lên chân cho cô, vết thương trên người cũng đã sát trùng băng bó cẩn thận. Mấy vết trầy cũng đã xử lý, chỉ là không có quấn băng, thoạt nhìn hơi đáng sợ.
“Sao bị thương tới nông nỗi này vậy chứ!” Ông bà Phó đều đau lòng vô cùng. Bọn họ cũng là nhìn cô lớn lên, xem cô không khác gì con gái, lúc này bị thương thành như vầy, cảm giác như bản thân cũng bị. Trong lòng cả hai vừa đau xót, vừa khó chịu còn có chút áy náy.
Phó Tư Duệ nhìn vết thương hở bên ngoài, nghẹn ngào, nhỏ giọng hỏi: “Đau không?”
Thái độ Tô Lê đối với hắn lại không tốt, khẽ hừ một tiếng, làu bàu: “Anh thử xem có đau hay không là biết liền.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT