Tô Lê vẫy tay bảo phục vụ đến dọn cái ly hỗn hợp kì quái của Lê Y Diệc đi, tiện thể gọi một ly cà phê và một mẩu bánh kem cho mình.
Trong lòng Lê Y Diệc có chút mâu thuẫn, vừa cảm kích đối phương ra tay cứu giúp, vừa cảm thấy càng thêm xấu hổ.
Thái độ Tô Lê không xem mình là người ngoài làm cả đám đều nhịn không được lau mắt mà nhìn. Cô cong môi, “Các người đang mở tiệc à?”
“Kỳ thật là đang xem mắt.” Hạ Phong Châu nói, sau đó chỉ chỉ chính mình và Lê Y Diệc, “Tôi với cô ấy. Nhưng không có thành đâu.”
Tô Lê cười khẽ, nói: “Thì ra anh Hạ đây là người không thể rời xa người khác, đi xem mắt còn mang theo huynh đệ, hèn chi bảo là không thành. Đúng rồi, sao anh không mang mẹ anh đến cùng, tiện thể tham khảo ý kiến luôn?”
Tươi cười trên mặt Hạ Phong Châu cứng đờ, hắn có ngốc cũng nghe ra Tô Lê đang mỉa mai, “Cô Phương,...”
“Ồ, tôi nói sai rồi.” Khi hắn mới vừa mở miệng, Tô Lê liền cắt ngang, “Tôi quên mất mẹ anh đâu có ở thành phố S, e rằng tới không kịp.” Thật ra, Hạ Phong Châu cũng là con riêng. Mẹ hắn vì để hắn trở lại nhà họ Hạ đã dùng không ít thủ đoạn. Ngặt nỗi bà Hạ quá lợi hại, Hạ Phong Châu có thể trở về, còn tiểu tam muốn thượng vị, đừng mơ! Vì thế, mẹ Hạ Phong Châu đành cầm một số tiền rời khỏi thành phố S, không trở lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play