Người nói vô tâm người nghe cố ý, Tô Lê hơi nhíu mày, nói: “Cô có biết vì sao anh ấy lạnh nhạt với cô không?”
Đường Huân Nhi hồi ức lại, sau đó lắc đầu, “Không nhớ nữa, đã nhiều năm rồi. Khi đó, tôi cũng bướng lắm! Anh ấy không để ý tới tôi, tôi cũng không để ý tới anh ấy.
“Nè, có khi nào lúc đó anh ấy đã gặp phải chuyện gì hay không? Hay là đi tra thử xem. Tôi cảm thấy chủ biên thật sự đối với cô rất tốt, không giống như là hoàn toàn không có cảm tình. Nói không chừng anh ấy có nỗi khổ.” Tô Lê nói.
Đường Huân Nhi tự hỏi một phút, mới gật gật đầu, “Cô nói đúng, đích xác nên đi điều tra một chút. Cảm ơn nha, cũng coi như là cho tôi một ý kiến hay. Nếu tôi làm rõ nguyên nhân vì sao anh ấy lạnh nhạt với tôi, mà anh ấy vẫn không chịu chấp nhận tôi, như vậy tôi sẽ buông tay.”
Tô Lê vuốt tóc cô nàng, “Đừng bi quan như vậy, làm người phải hướng về phía trước, đúng không? Mặc kệ như thế nào, hiện tại quan trọng nhất chính là buổi ký tặng. Bất kể thế nào cũng không thể phá hỏng được, nếu không tôi liều mạng với cô đó! Nói thật cho cô biết, phó chủ biên chuẩn bị thôi việc, tôi rất muốn vị trí đó!”
Đường Huân Nhi nhịn không được bật cười, “Cô thật sự rất có dã tâm, tư lịch không thâm mà lòng tham không nhỏ nha.”
“Như thế nào, cô không tin hả?” Tô Lê liếc đối phương, “Tôi nói cho cô biết, cô và Tịch Sơ hiện tại là hai lá át chủ bài trong tay tôi, át chủ bài đó cô hiểu không? Cho nên, nếu cô trầm mê phong hoa tuyết nguyệt không làm việc đàng hoàng, coi tôi xử cô như thế nào!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play