Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 93: Một trận thành danh
Thầy giáo Tả năm nay hơn bốn mươi tuổi, là người có thâm niên trong nghề đồng thời cũng nổi danh là một nhà giáo chính trực, tâm huyết và vô cùng mẫu mực. Vốn dĩ thầy cũng rất chướng tai gai mắt thầy giáo Liễu từ lâu vậy nên vừa nghe Văn Trạch Tài đề đạt, thầy Tả gật đầu đồng ý ngay không chút đắn đo, do dự.
Nhận được sự chấp thuận của thầy Tả, Văn Trạch Tài dẫn Hiểu Hiểu vào lớp mới, cẩn thận sắp xếp cho con ngồi vào chỗ đàng hoàng, anh mới yên tâm trở ra, trực tiếp lướt qua người thầy giáo Liễu đang tức bầm gan tím ruột, đủng đỉnh đi thẳng tới văn phòng hiệu trưởng.
Rất may, hiệu trưởng trường tiểu học là bà con thân thích với gia đình Dương Vĩnh Thắng. Hơn nữa ông ấy cũng được nghe kha khá chuyện tâm linh, biết được bản lĩnh hơn người của Văn Trạch Tài thành ra không cần Văn Trạch Tài trình bày nhiều, ông đã lập tức rút hồ sơ ký cái rẹt sau đó tươi cười nói: “Xong rồi, lát nữa tôi sẽ giao văn kiện này cho thầy giáo Tả, nếu anh bận thì cứ về trước đi, việc của học sinh Hiểu Hiểu tôi sẽ để mắt, anh đừng lo.”
Đúng là nhờ phúc Dương Vĩnh Thắng, mọi việc suôn sẻ và thuận lợi vô cùng. Mắt thấy thời gian cũng đã trễ, Văn Trạch Tài liền đứng dậy, nói lời cảm tạ rồi nhanh chân tiến về trường mình cho kịp giờ lên lớp.
Nhìn theo bóng lưng thẳng tắp, bước đi dõng dạc đường hoàng của Văn Trạch Tài, thầy giáo Liễu tức muốn hộc máu mà không thể làm gì khác, tới khi vào trong phòng học nhìn thấy chỗ ngồi trống trơn của Hiểu Hiểu, cơn tức giận dường như lại càng nhân lên gấp bội. Hắn giận cá chém thớt, quăng quật cặp sách, kéo bàn kéo ghế rầm rầm doạ đám nhỏ ngồi dưới sợ tới độ không dám thở mạnh, đứa nào đứa nấy mặt mũi xanh lét, ngồi im bất động. Đặc biệt là mấy đứa hôm qua cố tình cô lập Hiểu Hiểu, không hoàn thành nhiệm vụ mà bỏ trốn về trước, báo hại hôm nay lớp học dơ hầy, rác rưởi vẫn còn nguyên si. Nếu thầy giáo mà sờ tới thì khả năng cao thể nào cũng bị viết kiểm điểm, mời phụ huynh cho xem. Tuy bọn chúng còn nhỏ, không thể hiểu hết những lời Văn Trạch Tài vừa nói khi nãy, nhưng ít nhiều gì chúng cũng nghe quen mấy từ như “hung hoạ” hay “tai ương” này nọ, bởi vì mỗi khi người lớn trong nhà nhắc tới mấy chữ đó là thể nào cũng có chuyện chẳng lành xảy ra. Vậy nên thoáng chốc bầu không khí im phăng phắc, áp lực và nặng nề bao trùm lên toàn bộ lớp học.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT