Editor: Tựa Thuỷ Lưu Niên
Chương 63: Bỏ trốn
Bởi thế cho nên chưa đầy nửa tiếng sau, sân nhà Văn Trạch Tài đã chật kín như nêm, mọi người ùn ùn kéo đến vây chặt lấy anh như thể fan hâm mộ gặp người nổi tiếng. Trong khi ấy bà Điền với Điền Tú Phương tất bật đun nước, pha trà mời dân làng còn ông Điền thì ung dung ngồi trên thềm nhà, tay cầm điếu thuốc nhưng không khó để nhận ra khoé mắt ông đong đầy ý cười vui vẻ. 
Dưới sân, một bà thím nhanh nhảu đẩy thằng cháu trai tới trước mặt Văn Trạch Tài, gấp gáp thúc giục: “Mau mau lại đây nhờ Văn thanh niên sờ đầu lấy hên để mai này cũng có thể thi đậu vào trường đại học danh tiếng.”
Mặc dù cảm thấy cách này cực kỳ phi khoa học nhưng biết đây là phong tục tập quán từ ngàn đời xưa, nếu từ chối ắt hẳn sẽ làm bà con mất hứng, hơn nữa sờ một cái cũng không ảnh hưởng gì thế nên Văn Trạch Tài cũng đành thuận theo. Anh mỉm cười vươn tay xoa cái đầu nhỏ xíu, xù xì như trái chôm chôm. Thằng nhóc này hơi nhát người với lại ở đây đang tập trung quá đông đúc đâm ra cu cậu càng sợ hãi tợn, nó chỉ dám nhô đầu ra một tí rồi lại vội vàng rụt về, xấu hổ thu cả thân mình, rúc sâu vào lòng bà nội. 
Đúng lúc này có một tiếng nói dè dặt vang lên: “Văn…Văn thanh niên trí thức…tôi muốn hỏi một chút, cái đó…ý là tài liệu ôn tập của anh ấy, có thể bán lại cho tôi được không?”
Người vừa lên tiếng chính là một thanh niên trí thức cũng tham dự kỳ thi đại học đợt này nhưng đợi đến giờ vẫn chưa thấy thư thông báo đâu, khả năng cao có lẽ là trượt rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play