“Được.” Ninh Yên đã sớm nghĩ đến đoạn này rồi: “Hai chị em chúng tôi đi mua sắm mệt mỏi nên đi mua nước có ga uống, lúc đó hai người đó thò tới bắt cóc chị em chúng tôi, còn… còn động chạm vào cơ thể con bé, nói là bỏ bom ở trên người con bé bắt chúng tôi không được kêu lên, ngoan ngoãn đi theo bọn họ..."
Cô cau mày, tỏ vẻ rất tức giận: “Chúng tôi chỉ là những người bình thường, chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng như vậy. Khi nghe như vậy thì rất sợ hãi, đầu óc trống rỗng… chờ cho đến khi phản ứng lại thì tôi giãy giụa theo bản năng, bọn họ cũng không ngờ rằng là tôi sẽ chống cự mà người đi đường lại quá nhiều cho nên tôi có thể tránh thoát được, nhưng em gái của tôi thì đã bị bọn họ kéo chạy..."
Lời này nửa thật nửa giả nhưng đúng là như vậy thì mới càng chân thật.
Chuyện này càng nháo lớn càng tốt, đóng đinh hoàn toàn những người đó làm cho bọn họ không bao giờ có thể hại người được nữa.
Ninh Miểu nước mắt lưng tròng: “Em không dũng cảm như chị gái, lúc đó tay chân như tê dại, em thật sự rất sợ hãi.”
Nhân viên phá án rất đồng tình với cô bé: “Đừng sợ, giờ đã an toàn rồi.”
Mặt Ninh Yên đỏ bừng, có chút xấu hổ nói: “Tôi sợ bọn họ bắt em gái tôi làm chuyện thương thiên hại lý, cũng sợ sẽ không thể gặp lại em gái của mình nữa, lúc ấy tôi liền gấp gáp, không quan tâm cái gì nữa mà kêu lên một tiếng, anh có thể hiểu cho chúng tôi không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play