Đẩy cửa sòng bạc, Ưng Sương vừa định hỏi người phụ trách ở đâu, thì ánh mắt liền dừng lại.
Sa Thất mặt đỏ tía tai đang ngồi ở vị trí nhà cái lắc xí ngầu: "Đặt lớn đặt nhỏ, đặt lớn đặt nhỏ nào!"
Đây đúng là oan gia ngõ hẹp. Ưng Sương ba tháng nay lang thang ở Giang Nam tức đến tím mặt, lao đến túm lấy cổ áo Sa Thất: "Sa Thất! Ngươi còn dám ở đây!"
Kết quả Sa Thất còn tức giận hơn hắn: "Ta đang yên đang lành ở Kiếm Hồ Thành, bị điều đến cái nơi khỉ ho cò gáy này, còn không phải tại ngươi hại sao? Ngươi còn dám đến mắng ta?"
Ưng Sương thật sự buồn cười: "Ta hại ngươi?"
"Tất nhiên rồi!"
Sa Thất nói lý lẽ hùng hồn: "Hắn rời đi là đi về phía nam, ta chỉ cung cấp phương hướng chứ có phái người theo dõi đâu! Thính Tuyết Lâu các ngươi trước đây cũng từng vây đánh hắn, chẳng lẽ không biết hắn sẽ đi đường vòng? Huynh đài! Ngươi mới là đối thủ của hắn, người nên quen thuộc với thói quen của hắn là ngươi chứ không phải ta! Cuối cùng bị hắn bày nghi trận đánh lạc hướng, hại ta bị Ngũ gia trách phạt, ta oan uổng lắm chứ!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play