Kết quả lại thành ra thế này, Triệu Trường Hà cứ đẩy đưa, ngược lại là ông ta phải khuyên nhủ hắn nhận chức.
Ngươi có muốn Bắc Cương quân đoàn hay không hả?
Nhưng Triệu Trường Hà nói cũng không sai, Hạ Long Uyên còn sống một ngày, các ngươi nghĩ gì cũng là vô ích.
Hoàng Phủ Vĩnh Tiên như già đi mười tuổi, tiều tụy dựa vào ghế, một lúc lâu sau mới nói: "Điện... Triệu công tử cũng biết, ngươi nghĩ thế nào cũng không còn quan trọng nữa, tình hình hiện tại, nếu ngươi tiếp tục lăn lộn giang hồ, sẽ còn nguy hiểm hơn trước, nguy hiểm hơn cả lúc mới đến Bắc Mang. Vương gia chắc chắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào để giết ngươi, không chỉ bọn họ, ngươi có biết hiện nay khắp thiên hạ khói lửa nổi lên bốn phía, rất nhiều kẻ ủng binh tự trọng? Bọn họ đều sẽ muốn giết ngươi, ngươi lần này ra giang hồ, sẽ bước trên con đường đầy chông gai."
Triệu Trường Hà cười cười: "Vậy thì cứ đến đi, ta còn đang lo không có địch nhân để tôi luyện. Kể cả Thính Tuyết Lâu, cũng đừng hòng làm ta sợ."
Hoàng Phủ Vĩnh Tiên dở khóc dở cười, lắc đầu, rồi nói sang chuyện khác: "Chuyện Ba Đồ xưng vương chắc chắn sẽ thành, trừ phi bệ hạ lại cố tình ngăn cản..."
Nói đến đây, ông ta dừng lại một chút, hình như cũng không chắc Hạ Long Uyên có làm chuyện điên rồ hay không, rồi nói tiếp: "Đến lúc đó toàn bộ Mạc Nam sẽ do Ba Đồ chiếm giữ, trở thành lá chắn phía bắc cho Nhạn Môn Quan. Hắn bây giờ coi như đã trở mặt với Thần Điện, phải dựa vào sự ủng hộ của chúng ta, trong thời gian ngắn quan hệ song phương sẽ rất tốt. Kỳ thực ta lại cảm thấy, chuyện khác không nói, chỉ cần công tử còn ở Trung Nguyên một ngày, Ba Đồ cũng không dám có dị tâm."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT