Thôi Nguyên Ương lặng lẽ nhìn hắn hồi lâu, rồi cười tươi: "Được."
Nàng biết Vương Chiếu Lăng đã hoàn toàn hiểu ý nghĩa của việc này. Khi Thôi gia đã muốn "bảo vật" kia, thì không cần luận võ tranh thắng nữa, việc đó không còn ý nghĩa gì, đại cục đã định.
Chỉ tiếc là, muốn được như Triệu đại ca và Hạ tỷ tỷ, thoải mái đối địch một trận, cuối cùng cũng chỉ là mong ước hão huyền.
Lời Vương Chiếu Lăng nói lúc trước quả thật không sai, người như bọn họ muốn được tôi luyện thật tốt, rất khó.
Nhưng không sao, một chưởng của Ương Ương đánh ra, ánh mắt của Triệu đại ca đã thay đổi.
Có phải hắn sẽ không coi ta là con nít nữa không?
Thôi Nguyên Ương trở về chỗ ngồi, lén nhìn biểu cảm của Triệu Trường Hà. Triệu Trường Hà không biểu lộ gì, như đang suy tư điều gì đó. Thôi Nguyên Ương tức giận chọc chọc cái bánh ngọt trên bàn, liền thấy Huyền Trùng nhảy vào, cười nói: "Xem trận chiến này, bần đạo nhiệt huyết sôi trào, mạo muội xin chỉ giáo."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play