Quý Thành Không toát mồ hôi lạnh, tức giận nói: "Triệu Trường Hà, ngươi muốn kết thù với ta sao?"
Triệu Trường Hà thở dài: "Lão huynh, hôm đó là ngươi tự tìm đường chết đến sờ ta trước, mới bị ta đánh cho một quyền rơi xuống sông. Hôm nay cũng vậy, mũi tên này bắn vào thân cây chứ không phải đầu ngươi."
Quý Thành Không bay lên, xoay người trên không, nhẹ nhàng đạp lên mũi tên, lạnh lùng nói: "Ta sờ cũng chỉ là yếm chứ không phải đâm dao găm."
"Vậy nên ta và ngươi đều không có ý định kết thù sâu đậm, có thể hóa giải ân oán này được không?"
Triệu Trường Hà nói: "Không biết Vạn Đông Lưu có nói cho ngươi biết hay không, hôm đó ta đã cố ý bảo hắn thả ngươi."
Quý Thành Không do dự một chút. Lúc Vạn Đông Lưu thả hắn quả thực có nói là do yêu cầu của Triệu Trường Hà. Quý Thành Không vốn không tin, cảm thấy Vạn Đông Lưu sợ Đạo môn nhà mình nên mới thả người, lại không muốn mất mặt nên mới kiếm cớ.
Nhưng bản thân Triệu Trường Hà cũng nói như vậy, có vẻ không phải Vạn Đông Lưu bịa chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play