Nhưng bị ôm như vậy, nàng cũng cảm thấy rất bình yên, tựa như đang ở trong một hang động bí mật, có hắn che chắn phía trước, trong lòng dâng lên một cảm giác an toàn không thể lý giải.
Có lẽ là một mình bôn ba giang hồ đã quá lâu, cuối cùng cũng mệt mỏi?
Nàng không biết. Nhưng cứ lặng lẽ tựa vào lòng hắn như vậy, thật sự rất bình yên.
Từ đằng xa vọng lại tiếng gà gáy, phía đông dần dần ửng lên sắc trắng của buổi bình minh.
Trời sáng rồi.
Hai người trong phòng ôm nhau đứng yên, cuối cùng cũng chậm rãi tách ra.
Nhạc Hồng Linh xoay người, nhẹ nhàng đẩy ngực Triệu Trường Hà ra, ngẩng đầu nhìn vào mắt hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play