Vốn định mắng cho con bé một trận vì tội không biết sống chết, giờ biết sợ chưa? Nhưng nhìn thấy khóe mắt cô bé đỏ hoe như vừa mới khóc, lại không nỡ mắng, ngược lại cảm thấy con bé núp trong lòng mình tìm kiếm an ủi thật đáng yêu.
Lăng Nhược Vũ rất ít khi yếu đuối như vậy, luôn kiên cường, hiên ngang, ai cũng nói là Nhạc Hồng Linh thứ hai. Nhưng dù là Nhạc Hồng Linh, cũng có lúc yếu đuối, muốn có người bên cạnh.
Hiện tại, Lăng Nhược Vũ chỉ thể hiện sự yếu đuối và ỷ lại trước mặt Nhạc Hồng Linh. Không phải Triệu Trường Hà, cũng không phải Dạ Vô Danh.
Cảm giác này thật kỳ lạ... Vừa vui mừng, lại có chút tội lỗi như cướp đồ của người khác...
Kệ nàng ta, con bé là do ta nuôi lớn, liên quan gì đến Dạ Vô Danh chứ!
Nhạc Hồng Linh thu hồi suy nghĩ, ôm chặt lấy đồ đệ: "Vũ nhi đừng khóc, sư phụ dẫn con đi tham quan xung quanh, vu pháp mà, gặp nhiều rồi sẽ không sợ nữa. Con kể cho sư phụ nghe những gì đã học được từ sư công mấy ngày nay đi?"
"Tối nay con ngủ với sư phụ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play