Thực ra là do tu vi bị hạn chế... Ngự Cảnh nhị trọng, đối với việc này còn kém xa.
Nhưng dường như có thể mài giũa theo hướng khác.
Triệu Trường Hà trầm ngâm một lát, ngẩng đầu nhìn về phía cành cây cách đó không xa.
Tuyết đọng phủ kín cành cây, trên cành không còn một chiếc lá xanh. Triệu Trường Hà lặng lẽ nhìn thật lâu, như thể nhìn thấy nó cao ngất lúc chưa bị tuyết phủ kín.
Hắn đưa tay ra, cành cây dần dần ngẩng lên, tuyết đọng rơi xuống.
Nếu nhìn từ bên ngoài, động tác này chẳng có gì đặc biệt, chỉ là một đạo kình khí nâng cành cây lên, khiến tuyết rơi xuống, một người mới học võ cũng làm được. Nhưng Phiêu Miểu lại kinh hãi mở to mắt.
Đây nào phải là do kình khí... Đây là thời gian, từ căn bản hồi tưởng lại quá khứ của cành cây này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT