Triệu Trường Hà chính là dựa vào cảm giác này mà cho rằng Thôi Văn Cảnh thuộc phe hoàng tộc, rõ ràng Hạ Long Uyên ban đao này là đang giúp hắn: "Nhưng nếu đã như vậy, tiền bối hiển nhiên rất cần thanh đao này, ta không thể mang đi."
Thôi Văn Cảnh cười: "Ngươi nghĩ sau chuyện hôm nay, trong thời gian ngắn còn ai dám dòm ngó Thanh Hà kiếm nữa sao? Tạm thời không sao cả. Ngược lại, điều quan trọng là, ta cảm thấy Long Tước cũng đang khao khát chiến đấu, cứ để nó nằm trong căn phòng nhỏ này, sớm muộn gì linh tính của nó cũng sẽ mất đi, thật là lãng phí."
Triệu Trường Hà thở dài: "Quả thật, cảm giác nó rất nôn nóng, không muốn ở lại đây."
"Nếu nó đã chọn ngươi, đó là duyên phận, sao ngươi còn khách sáo?"
"Tiền bối, không phải ta khách sáo, ta rất thích thanh đao này, nhưng ta không mang theo được..."
Triệu Trường Hà rất đau đầu: "Sát khí của nó quá mạnh, từ xa đã cảm nhận được, ai cũng biết đây là bảo đao. Với thực lực hiện tại của ta, giống như đứa trẻ cầm vàng đi giữa chợ, chỉ chuốc họa vào thân, không thoải mái chút nào. Nếu làm vỏ đao bằng đồng, thì lại quá nặng, không tiện. Mà rút ra khỏi vỏ thì lại khiến người ta thèm muốn, toàn là phiền phức."
"Ngươi nghĩ sai rồi."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play