Thôi Nguyên Ương cúi đầu nghịch vạt áo: "Trong mắt cha ta, ba năm sau nếu huynh không đạt được điều kiện, là có thể thuận lý thành chương kết thúc chuyện này, nhưng ta... Ta biết Triệu đại ca tính tình kiên cường, nói ra như vậy, là vì muốn hoàn thành, chứ không phải để tìm cho mọi người một bậc thang."
Triệu Trường Hà mỉm cười: "Việc này không phải ta muốn làm là được, đừng coi Nhân Bảng nhẹ quá."
Thôi Nguyên Ương cúi đầu thấp hơn, giọng nói nhỏ như tiếng muỗi kêu: "Ta... Ta cũng hy vọng huynh hoàn thành, ta tin huynh làm được."
Lời này chẳng khác nào nói "Ta hy vọng huynh cưới ta", nhưng so với nói thẳng ra lại càng thêm rung động lòng người.
Triệu Trường Hà thở dài, vẫn không nhịn được, nói: "Ương Ương, muội có nghĩ tới hay không, kỳ thực muội từ nhỏ sống trong nhung lụa, ít khi ra ngoài giang hồ, gặp gỡ quá ít người."
"Ý của Triệu đại ca là, Ương Ương không nhất định thật sự thích Triệu đại ca, chỉ là lần này đồng sinh cộng tử, nhất thời xúc động. Tương lai gặp được nam tử ưu tú khác, có lẽ mới biết mình thật sự yêu ai?"
"Sao muội càng ngày càng thông minh vậy? Đây là nhận thức về tình cảm mà muội nên có sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT