Vừa nãy còn nói ăn em, sao giờ lại chuyển sang ăn cơm...
Triệu Trường Hà trong lòng ngứa ngáy, nhưng không tiện nói ra, đành phải cúi đầu đi theo sau nàng.
Dọc đường đi, đám người hầu run sợ cúi đầu bên cạnh. Triệu Trường Hà nhận ra một vài người trong số đó, hai năm qua dung mạo của họ không thay đổi, chỉ có thái độ là khác, từ cảnh giác khinh thường lúc trước biến thành nịnh nọt bây giờ.
Đây chính là cảm giác sảng khoái của ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây.
Thật ra điều may mắn nhất của Thôi gia không phải là tình cảm hoạn nạn có nhau của Thôi Nguyên Ương và Triệu Trường Hà, mà là có một gia chủ có tầm nhìn xa trông rộng hơn người bình thường rất nhiều, ngay từ đầu đã không coi thường thiếu niên nghèo. Ngay cả nhân phẩm của huynh muội Thôi Nguyên Ung và Thôi Nguyên Ương cũng có liên quan rất lớn đến sự giáo dục của cha họ. Còn lại, Thôi gia cũng chẳng khác gì những gia tộc khác.
Đến trước cửa khuê phòng, đám người hầu bận rộn bưng rượu bưng thức ăn, Triệu Trường Hà ôm eo Thôi Nguyên Ương, cùng nhau bước vào phòng.
Đây cũng là lần đầu tiên Triệu Trường Hà bước vào khuê phòng của một tiểu thư khuê các.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT